Bốn Bài Kinh Về Một Pháp (Phẩm Thứ Hai)
AN 1.306–315 Phẩm Thứ Hai
306. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho các pháp bất thiện (unskillful qualities / điều xấu, điều không tốt) chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay đã sinh khởi thì làm cho chúng tăng trưởng, như là tà kiến (wrong view / thấy biết sai lầm). Khi có tà kiến, các pháp bất thiện chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay đã sinh khởi thì chúng tăng trưởng."
307. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho các pháp thiện (skillful qualities / điều tốt, điều lành) chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay đã sinh khởi thì làm cho chúng tăng trưởng, như là chánh kiến (right view / thấy biết đúng đắn). Khi có chánh kiến, các pháp thiện chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay đã sinh khởi thì chúng tăng trưởng."
308. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho các pháp bất thiện chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay làm cho các pháp thiện đã sinh khởi thì suy giảm, như là tà kiến. Khi có tà kiến, các pháp bất thiện sinh khởi và các pháp thiện suy giảm."
309. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho các pháp thiện chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay làm cho các pháp bất thiện đã sinh khởi thì suy giảm, như là chánh kiến. Khi có chánh kiến, các pháp thiện sinh khởi và các pháp bất thiện suy giảm."
310. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho tà kiến chưa sinh khởi thì sinh khởi, và một khi đã sinh khởi, làm cho nó tăng trưởng, như là không như lý tác ý (apply the mind irrationally / hướng tâm sai pháp). Khi hướng tâm sai pháp, tà kiến sinh khởi, và một khi đã sinh khởi thì nó tăng trưởng."
311. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác làm cho chánh kiến chưa sinh khởi thì sinh khởi, hay một khi đã sinh khởi, làm cho nó tăng trưởng, như là như lý tác ý (apply the mind rationally / hướng tâm đúng pháp). Khi hướng tâm đúng pháp, chánh kiến sinh khởi, và một khi đã sinh khởi thì nó tăng trưởng."
312. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác khiến cho chúng sanh (sentient beings / các loài hữu tình), sau khi thân hoại mạng chung, phải tái sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục, như là tà kiến. Chính vì có tà kiến mà chúng sanh, sau khi thân hoại mạng chung, phải tái sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục."
313. "Này các Tỳ kheo, Ta không thấy một pháp nào khác khiến cho chúng sanh, sau khi thân hoại mạng chung, được tái sanh vào cõi lành, cảnh giới chư thiên, như là chánh kiến. Chính vì có chánh kiến mà chúng sanh, sau khi thân hoại mạng chung, được tái sanh vào cõi lành, cảnh giới chư thiên."
314. "Này các Tỳ kheo, khi một người có tà kiến, bất cứ hành động nào về thân, khẩu, ý mà họ thực hiện theo thấy biết đó, những ý định, mục đích, ước muốn và sự chủ ý của họ tất cả đều dẫn đến những điều không đáng ưa thích, không đáng mong muốn, không vừa ý, tai hại và đau khổ. Tại sao vậy? Vì thấy biết của họ là xấu ác. Ví như hạt cây sầu đâu (neem), mướp khía (angled gourd), hay khổ qua (bitter gourd) được gieo vào đất ẩm. Bất cứ chất dinh dưỡng nào nó hút từ đất và nước đều sẽ dẫn đến vị đắng, chát và khó chịu của nó. Tại sao vậy? Vì hạt giống đó là xấu. Cũng vậy, khi một người có tà kiến, bất cứ hành động nào về thân, khẩu, ý mà họ thực hiện theo thấy biết đó, những ý định, mục đích, ước muốn và sự chủ ý của họ tất cả đều dẫn đến những điều không đáng ưa thích, không đáng mong muốn, không vừa ý, tai hại và đau khổ. Tại sao vậy? Vì thấy biết của họ là xấu ác."
315. "Này các Tỳ kheo, khi một người có chánh kiến, bất cứ hành động nào về thân, khẩu, ý mà họ thực hiện theo thấy biết đó, những ý định, mục đích, ước muốn và sự chủ ý của họ tất cả đều dẫn đến những điều đáng ưa thích, đáng mong muốn, vừa ý, lợi ích và an vui. Tại sao vậy? Vì thấy biết của họ là tốt lành. Ví như hạt mía, lúa gạo ngon, hay nho được gieo vào đất ẩm. Bất cứ chất dinh dưỡng nào nó hút từ đất và nước đều sẽ dẫn đến vị ngọt, dễ chịu và thơm ngon của nó. Tại sao vậy? Vì hạt giống đó là tốt. Cũng vậy, khi một người có chánh kiến, bất cứ hành động nào về thân, khẩu, ý mà họ thực hiện theo thấy biết đó, những ý định, mục đích, ước muốn và sự chủ ý của họ tất cả đều dẫn đến những điều đáng ưa thích, đáng mong muốn, vừa ý, lợi ích và an vui. Tại sao vậy? Vì thấy biết của họ là tốt lành."